Âm nhạc trong video game từ lâu đã trở thành một phần không thể thiếu, góp phần tạo nên linh hồn và trải nghiệm khó quên cho người chơi. Nhiều tựa game đã đi vào huyền thoại không chỉ nhờ lối chơi hay cốt truyện mà còn bởi những bản soundtrack kinh điển. Tuy nhiên, điều thú vị là không phải lúc nào một tựa game hay cũng song hành với một nhạc nền xuất sắc, và ngược lại. Đôi khi, những bản nhạc nền game hay đến khó tin lại xuất hiện trong những trò chơi có chất lượng tổng thể chỉ ở mức trung bình, thậm chí là tệ.
Những soundtrack game hay này không chỉ giúp xoa dịu nỗi thất vọng về gameplay, mà còn có khả năng nâng tầm một trò chơi bị đánh giá thấp lên thành “cult classic” – một hiện tượng được cộng đồng yêu thích và nhớ đến dù bản thân nó có nhiều khuyết điểm. Dưới đây là 5 tựa game như vậy, mà dù bạn có thể không mấy ấn tượng về trải nghiệm chơi, nhưng chắc chắn sẽ phải nghiêng mình trước phần âm nhạc tuyệt vời của chúng.
5. Final Fantasy XIII: Điểm yếu game nhưng nhạc nền không thể chê
Final Fantasy XIII là một trong những cái tên gây nhiều tranh cãi nhất trong cộng đồng người hâm mộ Final Fantasy, chủ yếu do hệ thống chiến đấu chưa được hoàn thiện và thiết kế màn chơi tuyến tính, giống như một hành lang dài. Tuy nhiên, theo thời gian, tựa game JRPG này đã dần tìm được chỗ đứng của mình, phần nào nhờ vào phần nhạc nền thực sự đỉnh cao.
Được sáng tác bởi Masashi Hamauzu, soundtrack của Final Fantasy XIII sở hữu nhiều bản nhạc đi vào lòng người, điều này càng ấn tượng hơn khi Final Fantasy vốn nổi tiếng là series game có âm nhạc tuyệt đỉnh xuyên suốt các phiên bản. Âm nhạc trong game là sự pha trộn độc đáo giữa phong cách giao hưởng cổ điển với chút hơi hướng hiện đại, điển hình nhất là bản nhạc chiến đấu “Blinded by Light” – chủ đề chính của các trận chiến và là motif đặc trưng của nhân vật chính Lightning. Với tổng cộng bốn đĩa nhạc, kéo dài gần bốn giờ đồng hồ, album nhạc nền này là một cách lý tưởng để thưởng thức Final Fantasy XIII nếu bạn không muốn trực tiếp trải nghiệm gameplay của nó.
Bộ sưu tập ảnh trong game Final Fantasy XIII và album nhạc nền
4. Shadow the Hedgehog: Bản nhạc “cực ngầu” cho một tựa game đầy tranh cãi
Shadow the Hedgehog là một ví dụ điển hình cho một tựa game dở nhưng nhạc hay. Mặc dù đây là một trò chơi không được đánh giá cao, nhưng xét trong bối cảnh chung của series Sonic the Hedgehog – vốn có cả những tựa game đỉnh cao lẫn nhiều phiên bản kém chất lượng – thì điều này cũng không quá bất ngờ. Tuy nhiên, Shadow the Hedgehog vẫn giữ được truyền thống tốt đẹp của series chính: sở hữu một bản soundtrack game xuất sắc.
Phần âm nhạc của game mang một phong cách rock grunge mạnh mẽ, phù hợp với hình tượng gai góc của chú nhím Shadow cầm súng. Mặc dù không có những giai điệu tươi sáng như các game Sonic chính thống, nhưng âm thanh “bụi bặm” này lại hoàn toàn khớp với tinh thần đầu những năm 2000, thời điểm game ra mắt, và tính cách u tối của nhân vật chính. Soundtrack này có một bản nhạc tuyệt vời khác từ Crush 40, ban nhạc đã sáng tác nhiều ca khúc cho các game Sonic, đó là “I Am… All of Me”. Ngoài ra, còn có những bản nhạc điện tử hiện đại hơn như “Waking Up” của Julien-K, nhưng tất cả đều tạo nên một tổng thể âm thanh gắn kết và cuốn hút.
Shadow the Hedgehog cầm súng trong một cảnh hành động
Bìa album nhạc nền và các nhân vật trong game Shadow the Hedgehog
3. Fire Emblem Fates: Trò chơi gây tranh cãi nhưng nhạc nền không làm thất vọng
Fire Emblem Fates là một cái tên gây nhiều tranh cãi trong series Fire Emblem vì hai lý do chính, đều ảnh hưởng tiêu cực đến chất lượng của game dù nó nhận được những đánh giá khá tốt tại thời điểm ra mắt. Thứ nhất, game bị chia thành nhiều phiên bản khác nhau, với các tuyến truyện trong game được tách rời: Fire Emblem Fates: Birthright và Fire Emblem Fates: Conquest, cùng một tuyến truyện thứ ba là Fire Emblem Fates: Revelation được bán dưới dạng tải về kỹ thuật số. Điều này khiến người hâm mộ phải mua nhiều phiên bản để trải nghiệm tất cả các tuyến truyện, gây không ít thất vọng. Tệ hơn nữa, chất lượng kịch bản và cốt truyện của cả ba tuyến đều bị chỉ trích nặng nề, làm trầm trọng thêm vấn đề.
Tuy nhiên, phần nhạc nền của Fire Emblem Fates lại không có điểm trừ nào. Mặc dù là một bản nhạc tổng hợp bao gồm các bài hát từ cả ba phiên bản, nhưng nó lại thể hiện một phong cách Nhật Bản cổ điển tuyệt vời, với việc sử dụng các nhạc cụ như sáo và tông màu tự nhiên, rất phù hợp với bối cảnh Nhật Bản phong kiến được khắc họa trong game. Đây thực sự là một trong những điểm sáng hiếm hoi của tựa game chiến thuật này.
Bìa album nhạc nền chính thức của Fire Emblem Fates
2. Kirby Air Ride: “Viên ngọc ẩn” của Nintendo với nhạc nền xuất sắc
Kirby Air Ride, một tựa game đua xe kinh điển trên hệ máy Nintendo GameCube, dù không mượt mà hay trôi chảy như Mario Kart: Double Dash và có số lượng chế độ, nhân vật, phương tiện hạn chế, đã nhận được điểm số trung bình vào thời điểm ra mắt. Tuy nhiên, nó lại là một trong những tựa game “cult classic” được cộng đồng Nintendo yêu mến.
Phần soundtrack của Kirby Air Ride thực sự là một điểm nhấn. Từ những bản nhạc đặc trưng cho từng đường đua như “Phantasy Meadows” cho đến chính nhạc nền của menu chính, tất cả đều gây ấn tượng mạnh. Âm nhạc được sáng tác bởi một nhóm các nhà soạn nhạc tài năng, trong đó có Shogo Sakai, Hirokazu Ando, và Tadashi Ikegami – những người cũng đã góp phần tạo nên âm nhạc cho Super Smash Bros. Melee, cùng với Jun Ishikawa, một nhà soạn nhạc kỳ cựu của series Kirby. Nhạc nền của Kirby Air Ride mang đậm chất kỳ ảo của thế giới Kirby, với sự kết hợp hài hòa giữa các bản nhạc giao hưởng và những giai điệu điện tử sôi động. Dù không thể khẳng định liệu phần tiếp theo sắp tới là Kirby Air Riders trên Nintendo Switch 2 có vượt qua bản gốc về gameplay hay không, nhưng chắc chắn nó sẽ có một bản nhạc nền “bùng nổ” không kém.
Kirby lái xe trên cầu gỗ trong Kirby Air Ride
Bìa album nhạc nền và các cảnh trong game Kirby Air Ride
1. Sonic the Hedgehog (2006): Ông vua của những tựa game dở với soundtrack huyền thoại
Việc có đến hai tựa game Sonic trong danh sách này có thể hơi quá mức, nhưng thực sự phần nhạc nền có thể là lý do duy nhất giúp series này sống sót qua những giai đoạn thấp điểm của nó. Sonic the Hedgehog (2006) được xem là điểm thấp nhất của thương hiệu, một tựa game Sonic 3D với nhiều nhân vật chính, một cốt truyện lố bịch (bao gồm cả tình yêu lãng mạn giữa Sonic và một phụ nữ loài người), và một trong những hệ thống platforming tệ hại nhất từng xuất hiện trên console.
Thế nhưng, phần soundtrack của Sonic the Hedgehog (2006), bao gồm ba đĩa nhạc đầy ắp các bản nhạc trong game và những ca khúc vocal mới, lại là một câu chuyện hoàn toàn khác. Ba bản nhạc nổi bật nhất chính là các chủ đề chính cho từng nhân vật: Sonic, Silver, và Shadow – được đặt tên theo chính các nhân vật này. Cả ba đều là các bản vocal track, nhưng mỗi bài lại được thể hiện bởi một nghệ sĩ khác nhau, mang đến một cảm xúc độc đáo cho từng nhân vật. Sonic the Hedgehog (2006) đạt được vị thế “cult status” một phần vì nó là một trò chơi quá tệ, nhưng chính bản nhạc nền huyền thoại của nó đã giúp tạo nên một di sản vượt xa chất lượng tồi tệ của game.
Bìa album nhạc nền và các nhân vật chính của Sonic the Hedgehog (2006)
Sonic và Silver trong một cảnh đối đầu ấn tượng
Tiến sĩ Eggman với tạo hình đáng sợ trong Sonic 2006
Nhạc nền có thể đủ để tạo nên di sản cho một tựa game
Mặc dù tất cả các tựa game trong danh sách này đều có chất lượng từ không hay cho đến tệ hại, nhưng chúng vẫn duy trì được sự liên quan và một vị trí nhất định trong lịch sử game. Một phần của sự liên quan đó đến từ việc chúng là những trò chơi không thành công trong các series nổi tiếng, nhưng chính những bản nhạc nền game đáng nhớ và phong phú đã mang lại cho chúng một cuộc sống “sau này”. Dù không ai sẽ khuyên bạn chơi những tựa game này chỉ vì gameplay, nhưng chắc chắn họ sẽ gợi ý bạn tìm nghe những bản nhạc xuất sắc ẩn chứa bên trong chúng. Chúng ta có thể thấy rõ, một bản soundtrack hay có sức mạnh to lớn trong việc định hình di sản của một tựa game, ngay cả khi trò chơi đó không đạt được thành công mong đợi.